3 пăɱ ʋợ łôi ƙɦôпɢ ʋề qᴜê cɦồпɢ ăп łếł ʋì sợ ρɦải ɗậy sớɱ пấᴜ cơɱ, ɾửɑ ɓáł
“Năɱ пɑy ɦɑi ᵭứɑ ᵭịпɦ ƙɦi пào ʋề ăп Tếł. Đã 3 пăɱ ɾồi các coп ƙɦôпɢ ᵭóп łếł ở qᴜê cùпɢ ɓố ɱẹ ᵭó. Làɱ ɢì łɦì ℓàɱ cũпɢ ρɦải пɦớ łới qᴜê ɦươпɢ, ɢốc ɢác củɑ ɱìпɦ coп пɦé”.
Nghe lời bố nói, tôi chỉ biết vâng dạ bảo để từ từ xếp sắp công việc, không dám hứa trước có về với ông bà hay không. Bố tôi thấy con trai nói vậy, giọng ông trầm hẳn xuống, không giấu nổi sự thất vọng. Trước khi cúp máy, ông cố nhắn nhủ thêm con trai:
‘Ừ, cố gắng thu xếp về con nhé. Mẹ mày mong con cháu lắm đó”.
Cũng tại vợ tôi là gái thành phố, con nhà khá giả được bố mẹ cưng chiều từ nhỏ nên sau khi về làm dâu nhà tôi, khác biệt hoàn cảnh khiến cô ấy luôn lảng tránh, không thích quê chồng. Mỗi lần về nội, em luôn tỏ ra khó chịu, cằn nhằn rằng ăn uống dưới quê không hợp, nước giếng rửa làm mặt nổi mụn, rồi thì ra vườn bị muỗi đốt, đi vệ sinh em ngồi xổm.
Khổ nỗi bố mẹ tôi đều đã cao tuổi, tuy ông bà không có tính xét nét để ý con dâu nhưng người già có lối suy nghĩ riêng của họ. Cả năm con cái mới về chơi một hai ngày, ông bà muốn được dâu nấu cho bữa ăn sáng, quét cái nhà cái sân để hàng xóm, láng giềng nhìn vào cũng mát mặt. Tiếc rằng vợ tôi tính tiểu thư, quen ngủ nướng nên về quê em cũng vẫn ngủ tới 8 – 9h sáng mới dậy. Hàng xóm sang chơi nhìn cô con dâu ngáp ngắn ngáp dài, cầm bàn chải đi đánh răng, họ lại xì xèo bảo:
“Dâu thành phố đúng là dâu tây nhỉ”.
Nhiều lần như thế, bố mẹ tôi ngại quá nên góp ý với con dâu. Vợ tôi không hiểu chuyện nên tự ái, vùng vằng bảo chồng lần sau sẽ không bao giờ về nữa.
Cũng chỉ vì sợ về nhà chồng phải thức khuya dậy sớm nấu nướng mà 3 năm nay cô ấy toàn tìm lý do để không phải về quê chồng đón tết. Chẳng là họ nhà tôi lớn, bố tôi là trưởng nên 3 ngày tết cỗ bàn nhiều. Tuy nhiên nhà tôi có 3 anh em trai, ngoài vợ tôi còn 2 nàng dâu nữa sống gần đấy. Ngày tết mọi người đều tập trung quây quần, nấu nướng ăn uống vui vẻ. Vợ tôi về không phải làm hết mà bảo rằng vất vả, mệt nhọc, chỉ gọi là thêm chân, thêm tay nhặt rau, rửa bát hỗ trợ mọi người. Thế nhưng lần nào về em cũng than thở rằng:
“Vài ngày tết là để nghỉ ngơi, đằng này lại phải lao đầu vào cỗ bàn, suốt ngày nấu ăn với rửa bát người toàn mùi mắm muối, đúng là hành nhau”.
Thế là từ năm thứ 3 trở đi vợ tôi toàn vin lý do bận con nhỏ không về rồi có năm đặt vé đi du lịch.
Tôi thừa nhận mình đã yêu chiều vợ hơi thái quá nhưng nghĩ là vợ chồng lẽ ra tôi vì cô ấy như thế thì em cũng phải hiểu cho chồng, đằng này vẫn ích ỷ, chỉ nghĩ cho bản thân.
Năm nay cũng vậy, còn hơn 20 ngày nữa mới tết, vợ tôi đã xôn xao lên kế hoạch đi du lịch chơi xuân tuyên bố tiếp tục không về nội. Chồng ngọt nhạt thuyết phục thế nào cũng không nghe, thậm chí còn bảo nếu thích tôi tự về 1 mình, 2 mẹ con sẽ đi chơi riêng.
Nghĩ tới bố mẹ dưới quê mong mỏi con cháu về sum họp mà bản thân lại không khuyên được vợ, tôi mệt mỏi vô cùng. Phải làm sao cho vợ tôi hiểu chuyện, mong mọi người tư vấn giúp tôi với.
Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí
Kể ɾɑ cɦắc пɦiềᴜ пɢười sẽ ƙɦôпɢ łáп łɦàпɦ ʋới cácɦ sốпɢ củɑ eɱ ʋới cɦồпɢ cũ ɓây ɢiờ пɦưпɢ łɦực łế, пɢười łɾoпɢ cᴜộc пɦư eɱ lại ɾấł łɦoải ɱái.