Cɦuyệп ôпg Tây mỗi пăm 4 tɦáпg bay từ Úc đếп Việt Nam làm tɦiệп пguyệп
Người đàп ôпg maпg quốc tịcɦ Úc có tìпɦ yêu mãпɦ liệt đối với đất пước và coп пgười Việt Nam.
Kɦôпg cɦỉ trở tɦàпɦ gươпg mặt tɦâп queп với bệпɦ пɦâп, пgười lao độпg пgɦèo ở Hội Aп, Keп còп cɦuпg tay xây 13 пgôi trườпg tại vùпg пúi Quảпg Nam.
Tên đầy đủ của ông là Ken Marsden (73 tuổi), người đàn ông mang quốc tịch Úc có tình yêu mãnh liệt đối với đất nước và con người Việt Nam.
Trở lại Việt Nam
Trưa cuối tuần. Bệnh viện Hội An (thành phố Hội An, Quảng Nam) yên ắng hơn thường nhật. Bầu không khí tĩnh lặng đang bao trùm bỗng chốc bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của một nhóm người. Họ di chuyển từ cánh cổng bên hông bệnh viện, tay xách nách mang lỉnh kỉnh cả trăm hộp cơm.
Những gương mặt này không hề xa lạ đối với Bệnh viện Hội An, nhất là các bệnh nhân điều trị thường xuyên ở đây. Họ là các thành viên thuộc câu lạc bộ thiện nguyện Ong Vàng – tổ chức phát cơm miễn phí cho bệnh nhân, lao động nghèo ở Hội An.
Đặc biệt, hình ảnh ông Tây với nụ cười hiền hậu, mái đầu hói và bộ râu trắng muốt trở nên rất đỗi thân thương, gần gũi với người dân phố cổ từ nhiều năm qua. Người đàn ông ngoại quốc đang ân cần trao các suất cơm cho người bệnh ấy chính là Ken Marsden.
“Như thường lệ, những tháng ngày ở Việt Nam, tôi lại đồng hành cùng nhóm Ong Vàng mang yêu thương đến với người khó khăn và bệnh tật”, Ken chia sẻ.
Gạt bỏ lớp bụi thời gian, lội ngược dòng chảy của hồi ức, Ken nhớ lại lần đầu đặt chân đến đất nước hình chữ S từ xứ sở Kangaroo xa xôi, năm 1967. Khi đó Việt Nam đang trong cuộc chiến khốc liệt với đế quốc Mỹ.
“Đất nước của các bạn lúc bấy giờ chìm trong tiếng súng, tiếng bom. Tôi phản đối chiến tranh và cảm thấy sợ hãi khi chứng kiến những lần Mỹ thả bom xuống các vùng quê Việt Nam. Và tôi thấy thương người dân nơi này” – Ken bồi hồi kể.
Sau một năm sống giữa làn khói bom đạn, Ken trở về nước cùng ý nghĩ rằng một ngày gần nhất có thể, ông sẽ trở lại. Dự định đó được ấp ủ suốt gần 40 năm. Vào năm 2006, Ken Marsden mới trở lại. Lúc này, đất nước Việt Nam trong trái tim ông đã “thay da đổi thịt”.
“Sau 30 năm công tác trong ngành bưu điện, ngay khi nghỉ hưu, tôi quyết định trở lại Việt Nam như đã hứa. Tôi bắt đầu cùng nhóm bạn thực hiện cuộc hành trình khám phá các danh lam thắng cảnh từ Bắc vào Nam của đất nước các bạn. Cuối cùng, chúng tôi dừng lại ở phố cổ Hội An và tôi gắn bó với mảnh đất đất yên bình này hơn 10 năm qua”, Ken vui vẻ cho hay.
Lần thứ hai sang Việt Nam, Ken có quỹ thời gian 3 tuần. Và trong vài ngày ngắn ngủi lưu trú ở phố cổ Hội An, ông tình cờ biết đến mái ấm dành cho trẻ mồ côi.
Chứng kiến lũ trẻ nheo nhóc khi thiếu vắng tình thương của cả cha lẫn mẹ, Ken nghẹn ngào. Giữa lúc mạch xúc cảm đang dâng trào, ông nghĩ mình phải làm một điều gì đó cho bọn trẻ.
“Ngay hôm sau, tôi đạp xe đi mua quần áo, sách vở, bánh kẹo cùng một số đồ dùng khác và chở thẳng đến chỗ bọn trẻ. Tôi muốn hỗ trợ để các em có điều kiện vật chất tốt hơn nhằm bù đắp một phần nào đó nỗi bất hạnh không được cha mẹ ở bên chăm sóc”, Ken nói.
Từ đó đến nay, đều đặn mỗi năm 2 lần (tháng 3, 4 và tháng 8, 9), Ken lại sang Việt Nam, thực hiện sứ mệnh gieo mầm xanh thiện nguyện trên đất nước mà ông vẫn đặt ở vị trí trang trọng trong tim mình.
6 năm, chung tay dựng xây 13 ngôi trường
Sau nhiều năm tới Hội An, năm 2013, Ken tình cờ kết giao với anh Huỳnh Đắc Thanh – “thủ lĩnh” câu lạc bộ Ong Vàng.
Kể từ đây, đều đặn mỗi tuần 2 lần trong 4 tháng lưu trú tại Việt Nam, Ken cùng các thành viên Ong Vàng có mặt ở các bệnh viện, mái ấm tình thương, thậm chí dọc các cung đường trong phố cổ để trao suất cơm nghĩa tình cho bệnh nhân nghèo, lao động khó khăn.
Hình ảnh ông dần dà in đậm trong tâm trí người dân phố Hội.
Nhắc đến Ken, anh Huỳnh Đắc Thanh nhận xét: “Ông ấy là một người giàu lòng nhân ái. Các chương trình từ thiện của câu lạc bộ đều được ông hưởng ứng và hỗ trợ rất nhiệt tình cả về vật chất lẫn tinh thần. Đặc biệt, ông đã cùng nhóm dựng xây nhiều ngôi trường cho trẻ vùng cao ở Quảng Nam”.
Ken nhẩm tính, 6 năm qua, ông tự nguyện hỗ trợ xây tổng cộng 13 ngôi trường ở 2 huyện miền núi Bắc Trà My và Nam Trà My.
“Tôi yêu đất nước này, đặc biệt là những đứa trẻ. Đó là lý do tôi tình nguyện sang đây và sẵn sàng góp sức mình để nâng đỡ những hoàn cảnh khó khăn. Chắn chắn, hành trình thiện nguyện của tôi tại đất nước các bạn sẽ còn kéo dài, bởi lẽ Việt Nam luôn ngự trị trong trái tim tôi”, Ken bộc bạch.
Theo Vtc.vn
Tiп ɱới пɦấł ʋụ 18 łɾẻ 2 – 6 łɦáпɢ łᴜổi ɓị łiêɱ пɦầɱ ʋắc xiп ρɦòпɢ Coʋiɗ-19
Tɦôпɢ łiп łừ Sở Y łế Hà Nội ᵭêɱ 4/11 cɦo ɓiếł 18 łɾẻ ᵭộ łᴜổi łừ 2 – 6 łɦáпɢ ở ɦᴜyệп Qᴜốc Oɑi ᵭếп łɾạɱ y łế xã łiêɱ ʋắc xiп пɦưпɢ ɓị łiêɱ пɦầɱ ʋắc xiп ρɦòпɢ Coʋiɗ-19 Pfizeɾ.