Tôi suýt bật khóc vì cô đơn khi lần đầu tiên đón Tết ở trời Âu.
Những người con đất Việt xa quê luôn cảm nhận được không khí Tết và luôn hướng về gia đình để vơi đi nỗi nhớ.
Lúc này ở Châu Âu vẫn chưa qua ngày mới, nhưng ở quê mình đã tấp nập chuẩn bị cho đêm Giao thừa. Tôi và cũng như bao du học sinh khác có nhiều tâm trạng và cảm xúc để đón một cái Tết xa quê.
Tôi là du học sinh tại Ý, trong những ngày không khí Tết tràn về mọi nơi trên khắp đất nước Việt Nam, tôi mang nỗi buồn sâu sắc đôi lúc cảm giác bất lực vì muốn về để được đón Tết cùng gia đình nhưng công việc học tập vẫn bận rộn và thậm chí ngập đầu vì báo cáo môn học, thuyết trình, học thêm một ngôn ngữ mới.
Sống ở một đất nước khác nhau về văn hóa, phong tục, tập quán, … ngày lễ của họ không trùng với mình, đó là một lý do. Tôi sống chung cùng một chị người Ý, tôi kể cho chị ấy nghe về ngày Tết ở Việt Nam với bánh chưng xanh, dưa hấu đỏ, mứt dừa, hạt dưa, cành mai, cành đào, … mọi thứ như ở miền Bắc thì có hoa đào, miền Nam thì có hoa mai, cách gọi lễ hội của năm mới bằng Tiếng Việt.
Kể về Tết ở đất nước mình mọi người trong gia đình sum họp quây quần bên nhau, trẻ em háo hức được sắm đồ mới và mong nhận được tiền lì xì đầu năm. Tôi kể với tâm trạng háo hức với một niềm vui được trao đổi văn hóa cho bạn bè ở nước khác biết về đất nước mình. Ở thành phố Milan tôi sinh sống cũng có China town, chị ấy cũng nói với tôi họ có lễ hội cho năm mới, nhưng trong tôi buồn vì nỗi nhớ nhà tôi cũng không muốn đến. Một điều mà tôi rất vui là chị ấy không hề nhầm lẫn tôi với người Trung Quốc, chị ấy nói tôi khác xa với tính cách và hình dáng của một số người Trung Quốc mà chị ấy gặp. (vì thật sự khi bạn qua Châu Âu, sẽ có rất nhiều người nhầm tưởng một người Châu Á nào đó là người Trung Quốc quả thật họ quá đông và đi đâu cũng thấy).
Chị ấy hiểu cái Tết xa quê của tôi không dễ dàng gì, chúng tôi có một buổi ăn tại nhà hàng Việt Nam tại Milan và chị ấy nói tôi có thể trang trí phòng với hoa và có thể tổ chức tiệc tại nhà. Công việc học tập dồn dập đến mức tôi không nghĩ mình có thể làm điều đó. Tôi đọc báo thường xuyên để nắm tình hình ở quê, lúc rảnh rỗi tôi tranh thủ xem trên facebook gia đình và người thân, bạn bè chuẩn bị Tết thế nào, … nhưng thật ra có vài lần tôi không dám mở facebook vì cảm nhận không khí Tết tràn về mà chính bản thân ở nơi xa xôi không gia đình, người yêu và bạn bè bên cạnh. Một cảm xúc chỉ muốn bật khóc. Đây là lần đầu tiên tôi đón Tết xa quê, tôi xa quê hương để tiếp tục con đường học mới trọn vẹn bốn tháng và khi nỗi nhớ nhà chưa vơi thì không khí Tết của quê mình làm tôi thấm đẫm sự cô đơn nơi đất khách quê người.
Tôi ngẫm nghĩ về sự chọn lựa của bản thân, tôi chọn lựa xa quê để theo đuổi ước mơ học tập của mình và thật sự có nhiều đánh đổi. Và một điều tôi hiểu rằng nếu ai như tôi đều sẽ cảm thấy trân trọng giây phút sum họp thế nào. Tâm trạng tôi như không thể diễn tả được bằng lời lúc này. Đêm nay tôi dành một chút thời gian đọc báo và thấy nao lòng khi thấy dòng tâm sự của những người Việt Nam đón Tết xa quê. Dù ở nơi đâu, tôi luôn tự hào mình là người con đất Việt vì đó là nơi tôi sinh ra và lớn lên, nơi có những truyền thống văn hóa tốt đẹp, nơi có cái Tết đặc trưng mà không dân tộc nào trùng lặp về tâm hồn và suy nghĩ, nơi có những người thân yêu của tôi, …
Một mùa xuân bắt đầu với những niềm hy vọng và cầu chúc cho năm mới. Tôi mong muốn gửi tới mọi người ở Việt Nam những gì tốt đẹp nhất, đón năm mới đầm ấm bên gia đình, luôn hạnh phúc và dồi dào sức khỏe. Và những người con đất Việt xa quê vì nhiều lý do khác nhau, luôn cảm nhận được không khí Tết và ấm lòng khi hướng về gia đình để vơi đi nỗi nhớ. Mong gửi tới gia đình tôi những gì thân thương nhất. Và thật sự muốn nói “Con rất nhớ nhà”.
Người Việt ở Úc làm nghề gì phổ biến với mức thu nhập ra sao
Người Việt ở Úc làm gì nhiều nhất và thu nhập mỗi ngành nghề như thế nào? Có nghề có thể kiếm 2000 AUD/ tuần.