RSS

Tới thăm mộ mẹ, anh tiện tay lau dọn mộ bên cạnh, nhờ vậy mà cứu mạng chính mình

18:30 19/11/2018

Có một cậu bé hiếu thuận tên là Xuân Trung, còn chưa sinh ra đã bị cha ruột bỏ rơi. Mẹ anh nhất định đòi sinh ra anh, cực khổ nuôi anh khôn lớn, cũng không đi bước nữa.

Xuân Trung cũng biết được tấm lòng của mẹ mình nên rất hiểu chuyện và hiếu thuận, từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn lại hay giúp đỡ mẹ việc nhà. Sau khi tốt nghiệp anh tìm được công việc tốt, lấy vợ, rồi đưa mẹ đến thành phố để chăm sóc. Vợ anh cũng rất hiếu thuận với mẹ anh, chỉ đáng tiếc, bà nửa đời đã làm việc quá sức nên chưa hưởng phúc được bao lâu đã ra đi.

Khi biết mình không còn nhiều thời gian, mẹ anh nói muốn anh đưa bà về quê, vợ chồng Xuân Trung quyết định xin nghỉ việc vài ngày, đưa mẹ về quê, bầu bạn với mẹ những ngày cuối của cuộc đời.

 Ảnh chỉ mang tính chất minh họa 

Sau khi mẹ Xuân Trung qua đời, anh và vợ thu xếp chuyện hậu sự cho mẹ xong thì về thành phố, hai người quyết định mở một nhà hàng ăn uống. Nhờ phúc của mẹ mà nhà hàng ngày càng phát triển hơn, khách ra khách vào không ngớt.

Ngày giỗ đầu của mẹ, công việc ở nhà hàng bận rộn mà vợ anh thì mang thai nên không về quê làm giỗ mẹ. Sau khi con trai chào đời, anh quyết định về quê thăm mộ mẹ, vợ anh cũng ủng hộ điều này, cô nói sẽ chăm sóc tốt con trai để anh yên tâm về nhà thay cô quét dọn mộ mẹ chồng.

Khi đến mộ mẹ, quanh mộ cỏ dại đã mọc um tùm, Xuân Trung ngồi xuống dọn sạch mộ cho mẹ.

(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

Lúc này anh đột nhiên nhìn thấy tên mình trên một bia mộ khác, thì ra là một ông lão mới mất tên là “Đỗ Xuân Trung”. Anh nghĩ chắc là do tuổi già nên qua đời.

Nhìn thấy cỏ dại mọc quanh mộ, anh nghĩ có lẽ đã lâu không ai tới dọn dẹp ngôi mộ này nên anh quyết định giúp ông lão dọn dẹp một chút. Vừa dọn dẹp anh vừa nói: “Mặc dù cháu và chú không quen biết nhau nhưng cháu dọn dẹp mộ chú, chú giúp cháu chăm sóc mẹ cháu ở dưới đây, lần sau cháu đến sẽ mang nhiều tiền vàng và hoa quả đến cúng chú”.

 Ảnh chỉ mang tính chất minh họa 

Xuân Trung ngồi nói chuyện trước mộ mẹ một lúc thấy trời cũng đã tối, lại lo cho vợ và con trai ở nhà nên để nhanh đến ga. Anh quyết định đi đường tắt, trơn trượt, gồ ghề xuống núi.

Trong bóng tối đầy u ám, Xuân Trung nghe thấy tiếng một người đàn ông rên rỉ trong đau đớn. Tiến về phía trước thì gặp một ông lão bị thương ở chân, anh giúp ông băng bó lại vết thương. Sau khi xong xuôi, ông lão nói với anh: “Anh chàng trẻ tuổi, sao anh lại đi về hướng đó? Hướng đó là vực thẳm, rơi xuống, sẽ mất mạng đấy, đi đường khác đi”.

Ảnh chỉ mang tính chất minh họa

Nghe thấy vậy Xuân Trung bị dọa cho đổ mồ hôi hột, nhưng anh không muốn để ông lão lại một mình và có ý định muốn cõng ông về nhà. Ông lão hiểu được ý của anh liền nói :“Chàng trai, cậu cứ đi trước đi tôi tự lo được”. Xuân Trung nghe xong cũng yên tâm hơn và cũng tranh thủ quay lại cho kịp giờ về thành phố. Anh cảm ơn ông lão nhắc nhở rồi anh nhanh chóng đi đường chính ra về chứ không đi đường tắt nữa.

Đi được một đoạn anh nghe có người nói văng vẳng bên tai: “Anh chàng trẻ tuổi, cảm ơn cậu đã dọn cỏ cho nhà tôi, cậu là người tốt lại hiếu thuận nữa, nên nhớ người tốt tất sẽ gặp được những điều tốt lành”.

Xuân Trung quay đầu nhìn lại thì không thấy ai cả.

Hãy sống tử tế với người khác, cuộc đời tất sẽ tử tế lại với bạn.

Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí

Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí

Kể ɾɑ cɦắc пɦiềᴜ пɢười sẽ ƙɦôпɢ łáп łɦàпɦ ʋới cácɦ sốпɢ củɑ eɱ ʋới cɦồпɢ cũ ɓây ɢiờ пɦưпɢ łɦực łế, пɢười łɾoпɢ cᴜộc пɦư eɱ lại ɾấł łɦoải ɱái.