RSS

Cưới nhau được 5 năm, Lan đau đớn phát hiện chồng mình ngoại tình. Trước đó chị cũng đã lờ mờ đoán ra mọi việc khi Tú - chồng chị thường xuyên đi sớm về muộn, chuyện chăn gối không còn mặn mà, hay chê bôi nhan sắc của vợ.

Tú thường cằn nhằn: "Tại sao ngày mình chưa lấy nhau em đẹp như nữ thần. Mà chỉ có mấy năm trời em xuống sắc tệ hại, quần áo thì lôi thôi, tóc tai cũng xơ xác. Đã thế động tý là gắt gỏng với chồng, với con. Cứ về nhà là thấy đau đầu vô cùng".

Mỗi lần Tú chê bai, Lan lại cảm thấy chạnh lòng ghê gớm. Cô cũng giống như bao người phụ nữ khác trong gia đình, lao ra đường kiếm tiền, tiết kiệm từng xu rồi tối về lại đầu tắt mặt tối để lo cho các con, cơm nước cho cả nhà.

Tú thường đưa mắt nhìn say đắm những cô gái xinh đẹp ngoài đường rồi so sánh với chị. Lan chỉ cười không chấp nhặt với anh, bởi Tú chẳng biết đó là sự so sánh khập khiễng vô cùng. Những cô gái kia đâu phải lo cho chồng con, suốt ngày họ đi cà phê, đi ăn nhà hàng, đi mua sắm... Họ chỉ cần chăm sóc cho bản thân họ, đâu như cô ôm trọn cả gia đình.

Lan hi sinh nhiều cho cái nhà này, cô chỉ mong vì tình nghĩa bao năm qua, vì sự nỗ lực của chị mỗi ngày mà chồng coi trọng hơn giá trị của vợ. Nhưng không, cuối cùng Tú vẫn cặp bồ.

 Chồng thản nhiên "đàn ông ai chẳng trăng hoa", vợ không phản kháng chỉ nấu món này mỗi ngày cũng khiến anh sợ run người - Ảnh 1.

Sau bao ngày ôm gối khóc thầm đến cạn nước mắt, Lan quyết định hỏi thẳng anh chuyện có người phụ nữ khác bên ngoài. Lan đã hi vọng rằng anh nói không, hoặc chí ít anh sẽ nói dối quanh co, nhưng Tú lại thản nhiên thừa nhận.

Anh nhún vai nói: "Đàn ông ai chẳng có phòng nhì bên ngoài. Cũng giống như đàn bà các em đeo thêm 1 món trang sức trên người ấy. Hơn nữa cô ấy xinh đẹp, ăn nói ngọt ngào, biết chiều chuộng anh. Có khi em gặp còn cảm thấy phát ngượng ấy".

Nghe chồng nói thế, Lan chẳng muốn đánh ghen hay làm ầm ĩ lên. Bởi vì người thứ ba chẳng thể nào có cơ hội chen chân vào gia đình người khác nếu như tự bản thân người chồng ấy không có vấn đề. Nhưng chị sẽ không dễ dàng buông bỏ, chị muốn dạy cho anh một bài học…

Hôm sau khi Tú đi làm về, Lan chiêu đãi anh món phở bò tái chín thơm lừng. Lâu lâu "đổi gió", Tú ăn ngon lành. Anh còn khen vợ sao không đổi như thế này cho dễ ăn. Ngày nào cũng ăn cơm mãi chán.

Nhưng Lan cho anh ăn riết 1 tuần trời. Tú bắt đầu thấy ớn tận cổ. Nhìn thấy bát phở anh đã buồn nôn đến rùng cả mình. Tú lại là hạng người không quen ăn ngoài, anh có sang nhà cô bồ kia nhưng cô ta lại không biết nấu ăn, suốt ngày đi ăn nhà hàng thì xót tiền. Tú lại hậm hực về ăn phở của vợ.

Chồng thản nhiên "đàn ông ai chẳng trăng hoa", vợ không phản kháng chỉ nấu món này mỗi ngày cũng khiến anh sợ run người - Ảnh 2.

Đến ngày thứ 8, không chịu nổi nữa, Tú giơ tay đầu hàng ngay khi Lan tươi cười bưng 2 tô phở ra. Anh cũng biết thừa lý do tại sao Lan lại làm thế.

Tú nhăn nhó: "Thôi vợ ơi anh chán phở lắm rồi, mai em nấu cơm lại đi. Nhìn thấy nó anh phát sợ lên được".

Bấy giờ Lan mới nói: "Em tưởng anh thích ăn phở hơn. Phở ngon, dễ ăn không cứng nhắc như ăn cơm nhà... Mà ăn phở với ăn cơm, đằng nào cũng là ăn mà. Thôi anh ăn đi cho em còn dọn. Nhà bao việc đây".

Tú liền làm bộ chắp tay khẩn khoản: "Thôi anh biết lỗi rồi, anh không dám tơ tưởng linh tinh nữa đâu. Anh cũng chấm dứt liên lạc với cô gái kia rồi. Lúc ấy anh suy nghĩ nông cạn, sau về suy nghĩ một hồi thì anh nhận ra vợ con vẫn là nhất. Em tha cho anh lần này nhé".

Tú nói vậy vì sau những ngày sống với cô bồ anh nhận ra rằng, cô ta không thể tận tụy với gia đình như Lan. Ả chỉ biết ăn ngon, mặc đẹp, nói những lời nịnh bợ để "móc túi" anh.

Đi làm về nhìn thấy vợ vui vẻ bên con trai, hai mẹ con ngủ ngon lành, anh lại cảm thấy ấm cúng đến lạ. Và nói gì thì nói, Tú cũng chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ ly hôn Lan. Bởi anh quen có bàn tay cô chăm sóc, quen cả cách cô cằn nhằn với mình, và đặc biệt hơi ấm gia đình cô mang lại.

Lan cũng từ đó mà thay đổi mình. Cô yêu thương bản thân hơn, biết làm đẹp, chăm chút cho nhan sắc. Bởi cô nhận ra: Mình không yêu thương bản thân mình là thiệt!

Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí

Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí

Kể ɾɑ cɦắc пɦiềᴜ пɢười sẽ ƙɦôпɢ łáп łɦàпɦ ʋới cácɦ sốпɢ củɑ eɱ ʋới cɦồпɢ cũ ɓây ɢiờ пɦưпɢ łɦực łế, пɢười łɾoпɢ cᴜộc пɦư eɱ lại ɾấł łɦoải ɱái.