Chuyện tình đầy cảm động của đôi vợ chồng mắc hội chứng Down
'Anh ấy làm tôi cười. Tôi nhìn vào mắt anh ấy và thấy tương lai của mình trong đó'.
Trên đời này, kiếm được một người yêu mình thật lòng đã khó, nhưng kiếm được một người tri âm tri kỉ còn khó hơn. Mới đây, bà Kris, 59 tuổi đã phải chia tay chồng mình mãi mãi sau khi ông phải đối mặt với một trận chiến dài với căn bệnh Alzheimer khởi phát sớm ở tuổi 56.
Điều đặc biệt trong câu chuyện của hai ông bà này là cả hai người họ đều mắc hội chứng Down. Ông Paul Scharoun-DeForge và bà Kris Scharoun-DeForge đã chung sống với nhau được 25 năm tại một thị trấn nhỏ thuộc Liverpool, New York.
Đó là "tình yêu sét đánh" khi lần đầu tiên hai người gặp nhau tại một lễ hội nhảy múa dành cho người khuyết tật vào năm 1980. Và sau nhiều năm hẹn hò, trái ngược hoàn toàn với thông thường, bà Kris đã quyết định cầu hôn ông Paul vào năm 1988.
Bà Kris chia sẻ với tờ Washington Post rằng: "Anh ấy làm tôi cười. Tôi nhìn vào mắt anh ấy và thấy tương lai của mình trong đó. Và đúng khoảnh khắc ấy, tôi đã cầu hôn anh ấy. Thật hạnh phúc vì anh ấy nói đồng ý."
Tuy nhiên, chuyện tình của ông bà không thuận lợi như những người thường. Họ phải mất đến 5 năm để giành được quyền kết hôn từ các quan chức của tiểu bang New York. Trong thời gian đó, họ bị buộc phải làm các bài kiểm tra về kiến thức, cảm xúc và nhu cầu tình dục để chứng minh rằng họ có thể kết hôn.
Chị gái của Kris, Susan Scharoun đã nói rằng: "Gia đình chúng tôi rất vui mừng khi có thêm thành viên là Paul và gia đình Paul cũng rất vui mừng vì có thêm Kris. Paul và Kris là hình mẫu về một mối quan hệ lâu dài và bền chặt mà mọi người luôn muốn có. Họ chính là một đội: Họ chiều theo ý nhau và để ý đến nhau."
Cô Susan là một giáo sư tâm lý học tại Đại học Le Moyne ở Syracuse, nhớ lại trong bữa tiệc độc thân của Kris, một người bạn đã hỏi Kris yêu điều gì nhất ở Paul. Và Kris đã trả lời rằng cô thực sự yêu hội chứng Down ở Paul. Cô nói rằng, đối với cả hai, đó là sự chấp nhận bản thân hoàn toàn.
Cặp vợ chồng sống cùng nhau trong một căn hộ thuộc dự án mà nhà nước hỗ trợ cho người khuyết tật. Cả hai đều có công việc riêng, Paul làm việc tại Arc of Onondaga, một tổ chức dành cho người khuyết tật, còn Kris từng làm ở Pizza Hut trước khi chuyến đến Ủy ban Người Khuyết tật. Cả hai thường tổ chức lễ kỉ niệm ngày cưới của mình ở trên dãy núi Adirondack.
Năm ngoái, Paul bắt đầu có những triệu chứng của bệnh Alzheimer và phải điều trị dài kì. Điều này đã khiến Kris vô cùng đau buồn và suy sụp. Tuy nhiên, cả hai vẫn giữ thói quen cùng nhau ăn tối tại nhà Susan vào mỗi Chủ nhật hàng tuần.
Susan nói rằng: "Paul là một phần của gia đình chúng tôi, nhưng anh ấy đã không còn thực sự nhận ra mọi người nữa. Tuy nhiên, mỗi khi nhìn thấy Kris, Paul sẽ luôn hướng ánh mắt của mình đến Kris với sự chìu mến và đầy yêu thương."
Nhưng đến cuối cùng, căn bệnh Alzheimer đã cướp đi ông Paul khỏi bà Kris mãi mãi vào ngày 6/4 vừa rồi. Dù vậy, câu chuyện tình chân thành, bình dị suốt 25 năm của ông bà chắc chắn sẽ khiến nhiều người tin tưởng hơn vào tình yêu.
Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí
Kể ɾɑ cɦắc пɦiềᴜ пɢười sẽ ƙɦôпɢ łáп łɦàпɦ ʋới cácɦ sốпɢ củɑ eɱ ʋới cɦồпɢ cũ ɓây ɢiờ пɦưпɢ łɦực łế, пɢười łɾoпɢ cᴜộc пɦư eɱ lại ɾấł łɦoải ɱái.