Cưới về 1 tuần, nàng dâu đổi món liên tục cho bữa sáng nhưng vẫn bị mẹ chồng chê, cô nói một câu bà tuyên bố luôn: Từ mai mẹ nấu!
Sống chung với mẹ chồng đúng là không đơn giản, nhưng đôi khi những mâu thuẫn lại đến vì việc cả 2 không hiểu nhau.
Rất nhiều các nàng dâu hiện đại đều không thích sống chung với mẹ chồng. Lý do thì trăm người như một: nào thì không thoải mái, rồi dễ xảy ra mâu thuẫn, xích mích khi ngày ngày chạm mặt. Thôi thì, nếu sống được riêng là tốt nhất, rồi thu xếp thời gian thi thoảng về thăm, ghé chơi khéo lại được quý.
Tuy nhiên, không phải ai cũng có hoàn cảnh như ai. Một số dù chẳng hào hứng gì nhưng gia đình chồng khó, rồi thì bố mẹ già yếu hoặc chồng là con một...
Tuyết cũng nghe nhiều câu chuyện từ các anh chị đi trước, do đó từ xưa cô đã tuyên bố chắc nịch rằng: Mai này lấy chồng mà phải sống chung với mẹ chồng thì... dẹp luôn từ đầu, khỏi yêu. Nhưng cô không ngờ rằng, mình lại trót yêu và không thể rời xa Tuấn - anh chàng con một trong gia đình khá giả ở thành phố. Và cuối cùng, Tuyết đành chấp nhận về làm dâu, sống chung với mẹ chồng.
Tuyết đang làm về marketing cho một công ty lớn, thường xuyên phải ra ngoài gặp gỡ khách hàng. Do đó, thời gian đi làm, về nhà của cô cũng khá linh động. Chỉ có điều, công việc thì nhiều, mà hễ khách cứ ới cái là Tuyết phải ngoi lên phản hồi nên cô làm việc gần như 24/7, bất kể ở nhà, ở công ty hay đâu đó.
Tuấn thì từ ngày yêu đã quá quen với việc đang tung tăng đi dạo, Tuyết chợt đứng khựng lại nhắn tin, hoặc cắm cúi cầm điện thoại gọi không thưa, hỏi không đáp. Do đó, anh phần nào hiểu và cảm thông cho công việc của vợ.
Bù lại cho những vất vả ấy, Tuyết có mức lương khá cao, đủ để sống cuộc sống dư dả ở đất Hà thành.
Song khi về làm dâu, Tuyết cũng chỉ nói sơ sơ với mẹ chồng rằng công việc của mình có tính đặc thù riêng, không như các chị em làm hành chính ngày 8 tiếng khác. Do đó, Tuyết rào trước đón sau: "Mẹ ơi, công việc con cũng bận, do đó nếu mẹ thấy con cầm điện thoại nhiều mẹ đừng trách con nha".
Mẹ chồng Tuyết cũng tâm lý, nghe con dâu thủ thỉ vậy gật gù tỏ vẻ thương cảm: "Khổ thân, làm việc thế bảo sao người cứ quắt lại. Không sao đâu, con cứ làm gì để bản thân thấy thoải mái nhất là được!"
Được mẹ chồng động viên vậy, Tuyết cũng mạnh dạn hơn trong việc sử dụng điện thoại. Nhưng cô cũng không là phải là kẻ không biết điều, buổi sớm cô vẫn cố dậy sớm để chuẩn bị cơm nước cho cả nhà. Chứ làm gì có dâu mới nào lại ngủ tới 7-8h, rồi mẹ chồng già cả đi làm bữa sáng không?
Song vì Tuyết hay thức khuya, toàn 12h -1h, thậm có hôm 2h mới ngủ nên sáng hôm sau dậy lúc 6h cô khá uể oải. Tuyết chỉ nấu một tô canh ấm, còn đâu chạy ù ra đầu ngõ mua xôi, khi thì bún, lúc thì bánh cuốn, phở, miến, hôm lại bánh mì.
Nói chung, dù không tự tay nấu một bữa sáng thật tươm tất, đủ đầy nhưng Tuyết cũng cố hết sức để đổi món cho mọi người. Khi cô bày biện mọi thứ ra bàn ăn, cũng là lúc bố mẹ chồng và Tuấn lục đục đi xuống. Nhìn bữa sáng, Tuấn cứ xuýt xoa khen vợ đảm: "Vất vả cho vợ anh rồi, dậy sớm thế này thì mệt lắm đây".
Nhưng mẹ chồng lại tỏ ra không vui. Bà vẫn ăn, nhưng chưa hôm nào khen. 1 tuần trôi qua, hôm ấy Tuyết chuẩn bị đồ để làm bánh crepe cho mọi người vì lịch gặp khách hàng của cô là 10h. Còn Tuấn thì được nghỉ, thời gian khá dư dả.
Nào ngờ, khi cô đang đổ bột vào khuôn bánh để nướng thì mẹ chồng đã đến bên. Bà tỏ ra không hài lòng, chê trách: "Mẹ hỏi thật, con không biết nấu món gì nữa à? Sáng nào cũng đồ ăn sẵn thế? Giờ thì tự nấu nhưng lại là thứ bánh ngọt ăn chơi? Thế no làm sao được?"
Tuyết bối rối giải thích, mẹ chồng vẫn tỏ ra không hài lòng: "Bữa sáng cũng rất quan trọng. Mẹ xưa nay vẫn nấu phở, bún riêu, không thì cơm canh tử tế cho mọi người. Con đừng tưởng đổi món là xong, toàn thứ ngoài hàng làm sẵn thì đảm bảo thế nào được?"
Thấy giọng điệu của mẹ chồng ngày một gay gắt, Tuyết mới rơm rớm nước mắt, bảo: "Mẹ ơi, công việc của con thật sự rất bận. Tối ăn xong vì muốn có thêm thời gian nói chuyện, xem TV với bố mẹ nên con ngồi lại, thành ra về phòng toàn thức tới 1-2h sáng để làm. Sáng lấy chuông dậy lúc 6h là cả một sự nỗ lực của con rồi. Anh Tuấn bảo con cứ ngủ, nhờ mẹ lo bữa sáng, nhưng con đâu có đành. Con làm dâu mà để mẹ chồng vất vả, con áy náy lắm. Con biết là con chưa đủ giỏi, nhưng con vẫn đang cố hết sức mẹ ạ."
Nghe những điều con dâu nói xong, nào ngờ mẹ chồng Tuyết lại cầm tay cô rồi quyết định: "Thôi, từ mai để mẹ nấu. Con cứ ngủ đi, có sức còn đi làm!"
Từ hôm đó, nhà Tuyết là mẹ chồng nấu ăn. Cô thì vẫn duy trì cường độ làm việc như thời còn độc thân. Tiền lương cao, cô về chủ động mua quà, rồi biếu xén mẹ chồng. Cô nhận ra, thực ra rằng sống chung với mẹ chồng đúng là không đơn giản, nhưng đôi khi những mâu thuẫn lại đến vì việc cả 2 không hiểu nhau. Cứ thẳng thắn chia sẻ có khi mọi thứ lại được hóa giải nhanh chóng và dễ dàng hơn thay vì cứ giữ trong lòng, rồi đi nói xấu nhau.
Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí
Kể ɾɑ cɦắc пɦiềᴜ пɢười sẽ ƙɦôпɢ łáп łɦàпɦ ʋới cácɦ sốпɢ củɑ eɱ ʋới cɦồпɢ cũ ɓây ɢiờ пɦưпɢ łɦực łế, пɢười łɾoпɢ cᴜộc пɦư eɱ lại ɾấł łɦoải ɱái.