Mẹ chồng bị sốt xuất huyết nằm viện cả tuần nhưng em dâu không hề hỏi han, lý do em ấy đưa ra khiến cả nhà tôi đều giận dữ
Dù mẹ chồng nằm viện cả tuần nhưng em dâu tôi vẫn không hề đến thăm, cũng không gọi điện hỏi han mẹ một tiếng cho phải đạo làm dâu.
- Đi làm về thấy mẹ chồng đang cầm kéo cắt tóc cho con trai tôi, tưởng bà quan tâm cháu nào ngờ đằng sau là mưu tính đáng sợ
- Từng khinh nàng dâu "quê một cục", cả nhà trai cúi gằm mặt khi cô đưa 100 triệu trả tiền viện phí cho mẹ chồng
- Cưới về 1 tuần, nàng dâu đổi món liên tục cho bữa sáng nhưng vẫn bị mẹ chồng chê, cô nói một câu bà tuyên bố luôn: Từ mai mẹ nấu!
Nhà tôi đang có một cuộc chiến nảy lửa giữa cả gia đình với vợ chồng chú Út. Vốn dĩ từ trước đến nay, vợ chồng chú Út sống chung với bố mẹ tôi. Nhưng mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng chẳng êm đẹp gì. Trước đây tôi cứ nghĩ mẹ chồng con dâu bằng mặt không bằng lòng cũng là chuyện dễ hiểu nhưng giờ tôi lại cảm thấy rất giận em dâu.
Mẹ tôi là người thẳng tính, bộc trực, có gì không vừa lòng là nói hết ra, nói xa xả. Nhưng bà nói xong rồi là thôi chứ không hề để bụng hay ghim bất cứ chuyện gì trong lòng. Hồi em dâu mới về, em ấy chẳng biết làm gì cả, kể cả nấu một bữa cơm bình thường.
Nếu em ấy ở riêng có lẽ cũng chẳng có chuyện gì xảy ra. Nhưng em ấy ở nhà từ đường, phải biết nấu nướng để còn cúng kính ông bà, lo Tết lo tiệc. Chưa kể tính em ấy trầm lặng, ít nói, ai đến cũng chỉ ra chào một tiếng rồi bỏ vào phòng. Giỗ tiệc cũng toàn do chị em tôi lo toan, em dâu chưa từng bỏ ra một đồng nào, cũng không phải nghỉ làm một ngày nào.
Vậy mà khi mẹ tôi mắng em ấy lười biếng, không biết học hỏi các chị, không biết dọn nhà, cũng không lễ phép với người lớn thì em ấy lại giận. Em ấy gọi điện cho tôi, khóc lóc kể đủ chuyện rồi nói rằng mẹ chồng khắt khe. Tôi khuyên, bảo em dâu nên học hỏi nhiều thứ và thông cảm cho tính thẳng thắn của mẹ. Và từ đó đến nay, em ấy không còn gọi điện hay trò chuyện với tôi nữa.
Tôi giận thì giận thật nhưng vẫn thương em trai mình. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi kể dù sống cùng nhà nhưng em dâu chưa từng quan tâm đến mẹ. Đau bệnh mẹ toàn phải gọi tôi hoặc nhờ hàng xóm mua thuốc giúp. Có lần mẹ bị tụt huyết áp, nằm run rẩy nhưng em dâu chỉ hỏi vài tiếng rồi bỏ đi làm chứ không đưa mẹ đến viện. Lần đó, chị em tôi giận khủng khiếp nhưng chính em trai tôi đứng ra đảm bảo sẽ dạy lại vợ nên chúng tôi bỏ qua.
Và lần này, mẹ tôi sốt xuất huyết nằm viện cả tuần nhưng em dâu không hề hỏi thăm một lời. Ngay cả điện thoại em ấy cũng không gọi. Mẹ xuất viện, chúng tôi họp gia đình, đuổi thẳng em ấy ra khỏi cửa. Không ngờ em ấy lại khóc lóc rồi nói còn bận đi làm, đâu thể đến viện được, ngày nào cũng tăng ca tối mịt mới về, mệt mỏi không có thời gian nghỉ ngơi thì lấy đâu ra thời gian đi thăm bệnh.
Cả nhà không ngờ đến lý do đó của em dâu và cũng không chấp nhận, thế nên bố tôi đã đuổi em ấy ra khỏi nhà. Em dâu lập tức thu dọn đồ rồi về nhà đẻ, cũng không thèm van xin bố tôi một câu nào. Em trai thì buồn bã nói rằng cả nhà chèn ép vợ nó. Theo mọi người, trong chuyện này ai đúng ai sai? Có phải chúng tôi đã chèn ép em dâu quá mức như lời em trai nói không? Nên đón em ấy về lại hay bỏ mặc luôn? Mong mọi người cho chúng tôi lời khuyên.
Ly ɦôп ʋẫп cɦᴜпɢ ɢiườпɢ, łɦi łɦoảпɢ cɦồпɢ cũ lại cɦᴜyểп ƙɦoảп 5 łɾiệᴜ łɾả łìпɦ ρɦí
Kể ɾɑ cɦắc пɦiềᴜ пɢười sẽ ƙɦôпɢ łáп łɦàпɦ ʋới cácɦ sốпɢ củɑ eɱ ʋới cɦồпɢ cũ ɓây ɢiờ пɦưпɢ łɦực łế, пɢười łɾoпɢ cᴜộc пɦư eɱ lại ɾấł łɦoải ɱái.